Một chuyến về quê

Tháng tư nghỉ lễ phục sinh, tôi về nước.

Lần về gần nhất đã 3 năm (ngay trước năm đại dịch Covid bùng phát). Ôi! Thời gian nào có đợi ai, vài chục chuyến về quê nữa biết có còn ở trọ trần gian.

Ngoại trừ cảm thấy mệt mỏi xếp hàng dài khai báo y tế khi nhập cảnh tại sân bay Tân Sơn Nhất thì mọi thủ tục khác đều ổn thỏa. Khi nhìn vào chính sách ze-rô Covid bên Tàu hay việc nhập cảnh rườm rà của Thái Lan, tôi cảm thấy phổng mũi vì lần này nước nhà đã có chính sách mở, đúng đắn và đi trước các nước láng giếng! (Sau hai năm vật vã vì đại dịch).

Lần này về được gặp nhiều người, mới lẫn cũ, rất vui. Nhiều chuyện thú vị nên tôi ghi ra đây một vài chuyện làm kỷ niệm.

Chuyện thứ nhất: Gặp anh X- tskt.

Gặp anh X ở một quán cafe gần “Bờ Hồ”. Sau mươi phút tay bắt mặt mừng, gọi ca-phê trà đào, cập nhật gia cảnh. Anh hỏi:

’- Thế nào, lâu không về chú thấy sao?’

Tôi nhanh nhẩu: Dạ, em khỏe (tự nghĩ rõ ngu ngơ vì vừa gặp ảnh đã hỏi khỏe không rồi!)

’- Nhìn chú ai chả biết là khỏe. Cái ý văn học của anh là chú thấy tình hình đất nước ta thế nào?’

Chưa kịp uống hớp nước mà ảnh hỏi đao to búa lớn quá, tôi đùa: Nước em chưa kịp uống hớp nào nên không biết, chứ đất thì “sốt” ạ. Gặp ai cũng thấy nói mua mảnh này miếng nọ. Ở thêm dăm bữa nữa đầu em chắc thành đầu đất đúng nghĩa đen luôn.

Wow! Vậy là anh thao thao bất tuyệt về sự phát triển kinh tế nước nhà, tựu chung là vầng sáng ửng hồng của phương Đông. Tôi thì mù tịt về kinh tế, không có ngo ngoe. Bữa trước có thấy bảng kim ngạch xuất nhập khẩu giữa nước ta và Tây lẫn Tàu, đoán bừa năm rồi Tàu, Mỹ nó còn khỏe, còn cơm ăn thì ta hãy còn có cháo húp.

Anh X lại hỏi tiếp: Chú thấy thủ đô có thay đổi gì không?

Oạch! Mới về được có vài ngày, đã đi được mấy mà “chém”. Thôi thì nhìn quanh cái bờ hồ và quang cảnh bên đường, tôi bạo dạn: Thay đổi “ác” anh ơi! Thủ đô đã hoàn toàn được bê tông mông má.

Lần này thì anh gật gù: Chúng ta thành công bê tông hóa cả ngoại thành nông thôn nữa đấy nhé!

Định nói với anh là ngoài xi-măng hóa thì từ lâu họ cũng đã nông thôn hóa thành thị thành công không kém, mà nghĩ lại thôi. Mặc dù chúng tôi còn vài bất đồng quan điểm về một số thay đổi khác. Tuy vậy cả hai đều nhứt trí cao độ một thứ mãi chưa thấy đổi thay gì sất: Ấy là cái đôi câu đối lệch treo trước quán, hihi :)

animation Hình chụp người người trẩy hội ở bờ hồ- đêm tháng 4 2022

Chuyện thứ hai: Gặp chị L -tsgd.

Tám một hồi với anh X thì chị L tới. Thời du học hai chúng tôi hay được chị mời cơm. Nhìn chị có vẻ ốm đi so với lần gặp trước. Nghe nói gần đây chị tập yoga rất đều đặn. Khuôn mặt chị tôi không biết dùng từ gì để tả cho đúng được. Mắt chị lá răm, miệng hơi rộng và có nốt ruồi nhỏ ở cuối mép. Răng trắng muốt đều và thẳng tắp. Xưa này chị vẫn hay khoe ai gặp cũng khen chị nhìn đằm rất có duyên, tất cả là nhờ cái nốt ruồi đó. Ấy vậy mà chị còn độc thân. Có lẽ chị muốn thế.

Không phải tôi phân biệt giới tính mà chỉ tả chị L, không tả anh X. Thú thật, từ khi chị tới, chị bắn một tràng, tôi chả kịp nói gì. Đành ngồi đực mặt ra nhìn chị, nhìn rất chi tiết. Cơ mà chị nói hay, rất hấp dẫn và nói có duyên thật. Thi thoảng chị có hỏi: Em biết không? hay T thấy chị nói đúng không? Nhưng tôi chưa kịp mở miệng chị đã nói cho mà nghe luôn rồi. Chị nói đủ thứ trên trời dưới biển, từ ngành chị là giáo dục tới cả ngành tôi là môi trường :)

Gần về thì chị cũng nhớ tới tôi. Chị hỏi tôi làm về ô nhiễm không khí nhỉ? Chưa kịp trả lời thì chị đã chép miệng: Chắc chẳng ai care đâu. (chị nói thi thoảng lại chêm từ tiếng anh :))

Tôi buồn: Vâng, ngành em VN không quan tâm. Tủi lắm chị ơi.

Tôi tủi thật. Thường các nước còn đang phát triển như VN sẽ quan tâm ô nhiễm đất, nguồn nước đã rồi mới đến không khí. Dù ai cũng phải thở hàng ngày nhưng ô nhiễm không khí nhiều khi nó vô hình, người ta thường ít để ý tới cái vô hình lắm.

Chị đố tôi: Thế T có biết nước mình sợ ô nhiễm gì nhất không? Tôi trả lời: Chắc ô nhiễm thực phẩm, thấy ti-vi, tin tức báo chí ra rả suốt.

Chị lắc đầu, nhìn nắng ven hồ rồi chỉ tay gõ gõ lên thái dương: Cái này nè. Ô nhiễm cái này có mấy đời may ra mới rửa được.

Trán chị không cao, nhưng nhìn tổng thể với cặp mắt thì vẫn rất thông minh :)

Updated:

Leave a comment